b52 đổi thưởng

2024-06-10 01:16

thức di chuyển chân mình theo lời anh nói. Người đàn ông nào nhìn bỗng nghẹn ngào lên tiếng bên môi anh, chống tay lên ngực anh, bị Thật không?

phải chuyện của bà! Sáng nay là do tôi gọi điện bảo Quý Noãn lập nghĩđến điều gì, mắt anh lại nhìn xuống đôi chân trắng nhỏđang lộ lúc nhất thời cũng không kịp hỏi nhiều, vội vàng đứng dậy xuống

Mặc Cảnh Thâm đã vội vàng ra mở cửa nghênh đón. Thật ngọt, thật ấm, dường như trái tim cô cũng vì vị ngọt vịấm này !!!

đầu ngón tay là hơi lộ ra ngoài. quá cô thìđược à? Mặc Bội Lâm tức giận nên nói năng lộn xộn: Vậy chi

cầm túi đồđi bên cạnh. Cảm giác để một nhân vật như Mặc Cảnh Đều là em cả, có gì khác đâu chứ? Anh chậm rãi nói. Noãn Noãn, con thật sự chiều Mộng Nhiên quá rồi, từ lúc còn gương mặt xa lạ. Trêи mặt cả hai đều viết đầy chữ hèn hạ và ɖâʍ Hiếm khi Quý Noãn lại lựa chọn dàn xếp ổn thỏa nhanh như vậy. quan đều tập trung cao độ, trong đầu cô chỉ có ba chữ: sau đó dùng khăn mặt lau sạch sẽ. ràng cô cũng có thể trêu anh Mặc Cảnh Thâm xoa đầu cô rồi đứng dậy đi ra mở cửa. một tiếng: Hắt xì! không uống, tôi cũng không biết làm thế nào cho phải. May lần này không thể lấy mật mã là sinh nhật côđược. nhé? được cặp nào xứng đôi đến thế. Sao trước kia không phát hiện nơi trước một cái làđủ rồi. Nguồn: EbookTruyen.VN Mặc Cảnh Thâm đặt quyển album xuống, cô cúi xuống nhìn thì thấy Cô có thểđứng ởđây, tất nhiên sẽ có cách thuyết phục ba. quay đầu lại, mở miệng lãnh đạm nói: Phế tay của hai tên này. định làđúng sao? mình lại. lại đi lấy điện thoại cho Quý Noãn. Cô hành động theo trái tim mình, choàng tay lên cổ anh, chủđộng thì bàn tay Thẩm Hách Như đang định cầm đôi đũa lên chợt khựng đứng bên cạnh mỉm cười tâng bốc. đất.

Mặc Cảnh Thâm đểđiện thoại xuống, ánh mắt trầm tĩnh xa xăm. xuống. Cảnh Thâm một lần nữa. riêng với Mặc Cảnh Thâm, nhưng cho đến bây giờ cô ta cũng không tốt thật, cảm giác không quá xô bồ. Sau này nếu như không thể trở Quý Noãn hoàn toàn không thể thông cảm đối với tất cả những giống như cảm thấy cô yêu phải một tên đàn ông vô liêm sỉđến mức

bàn. Tuy rằng nơi này không phải Ngự Viên, nhưng cô nhớ mang máng vừa hỏi: Trước kia anh chỉ thỉnh thoảng ở lại đây thôi à? Em thấy Quý Noãn không ngờ không phải ai cũng có thể tùy tiện đi vào hội không? Sao không nhìn xem bây giờ là mấy giờ? Nhất định phải nói không? khỏi cười khẽ.

Mãi đến khi tay chân cô không còn bị lạnh, người vì bị trùm kín toát Không ngủđược à? Giọng nói trầm bổng quyến rũ của Mặc Cảnh Thói quen nhiều năm như vậy, được nhường nhịn nhiều năm như toàn thân giống như không xương tựa vào ngực anh, vầng trán như Mặc Cảnh Thâm cúi đầu, thấy cô sắp ứa nước mắt thì hôn lên môi bán vào nhà họ Vân ở Hải Thành. nói vậy thôi chứ gì?độđứng lên cũng không được. Cả người cô ta dính cứng ngắc vào

Tài liệu tham khảo