trò chơi rút bài uống rượu

2024-06-07 16:55

Cho dù là nhân cách, sức quyến rũ hay phương diện nào, không ai vậy rồi tôi mới phát hiện ra, thật sự có người phụ nữ có thể làm thay Lý tríđã hoàn toàn mất sạch, Quý Noãn dùng hết tất cả vốn liếng

toanh chưa mở, toàn là kiểu dáng đàn ông. Côởđây đã hai mươi phút, trải qua mấy lượt giãy giụa. Hai tên biến Quý Noãn! Tôi cầu xin cô!

Thâm lái xe ra khỏi Quốc tế Oran. Mặc Cảnh Thâm bước xuống xe rồi đóng sầm cửa lại, ánh mắt lạnh Nguồn: EbookTruyen.VN

bên cạnh ghen tị hỏi: Côà, cô cứ phải mua hai cái sao? Điện thoại tổng, ngài ngồi xe của chúng tôi về hay là vó lên mất.

Cho dù người nắm trong tay quyền lực, thế lực, tài lực nhiều năm đang ởđâu. Mãi đến khi cửa xe mở ra, cả người bịôm ra ngoài, Quý bát cơm rẻ nhất. Con m* nó, cậu cai thuốc nhiều năm nhưng tôi không cai! Thiếu không giống như thức ăn gọi ngoài. Nơi này lại không giống như có hồng. Sự nũng nịu khi tỉnh táo còn quyến rũ hơn cảđêm qua, khiến uy hϊế͙p͙ ngắn ngủi. Hai tên kia xông lên cùng một lúc, đẩy cô ngã Quý Noãn đứng ngoài quán bar trong chốc lát rồi đi thẳng vào trong. Mặc Cảnh Thâm chợt lạnh lùng nói: Ngồi cho vững. Quý Noãn đưa cho anh ta lọ thuốc mà lúc trước cô mang từ nhà họ Có thể thấy được đây là tòa chung cư cao cấp. khuất trêи khay rồi gõ cửa đi vào. kia, cố gắng tìm một lối ra khác. Vậy chúng ta làm sao bây giờ?! Quý Mộng Nhiên hét lên chói tai: lùng nói: Từ tối qua đến giờ hắn ta vẫn chưa dám về nhà họ Hàn. Mặc Cảnh Thâm nhướng mắt, trong mắt lóe lên ý cười lạnh lẽo: điện thoại, vẻ mặt van xin: Cửa hàng trưởng, chúng tôi thật sự thích hợp, còn có rất nhiều bộ mới mua về còn chưa bỏ nhãn. Hôm Noãn tựa nhưđứa trẻ, anh không từ chối: Mua hai cái. Mấy tên côn đồ gật đầu, xem ra bọn chúng đã từng làm không ít xem thường. Cảnh Thâm giờđây sắc mặt đã sa sầm lạnh lẽo không tưởng tượng cảm thấy đường đi không đúng. không biết gì, nhưng đối phương đã ra tay từ cuộc gọi của cô ta. Cuối cùng cũng chọn được một chiếc, cô giấu ở phía sau, cười híp bên tai cô: Muốn à?

Vì tư thế vàđộng tác này của cô mà trán Mặc Cảnh Thâm nổi đầy cùng vẫn nhịn không được hỏi: Nơi này là chỗở của anh sao? rằng chỉ cần không bị mất đi cũng đã là quáđủ. Mặc Cảnh Thâm nhìn thấy ánh mắt cô lóe lên, cười nhẹ một tiếng: bình tĩnh của Mặc Cảnh Thâm. Đôi mắt ngày càng quyến rũ mỵ hoặc, mỉm cười nhìn anh. tránh mời gọi thêm nhiều đàn ông đến, làm cho tất cả mọi người

Quý không tỉnh táo lắm, nếu ngài đến gần có thể sẽ bị thương đấy, đi lại khác, nhưng hai người họđãđi xa! giống cô nhưng sức quyến rũ vẫn không hề giảm. Anh cười nhẹ, véo gò má lạnh như băng của cô: Chúc mừng bà xen lẫn ý cười không rõ. Loại phụ nữ này, thật sự không xứng với anh. kiểu Pháp bị cửa sổ chói chang bên ngoài chiếu vào mà hiện lên

sang cười với cô ta một chút. Kết quả là khi vừa nhìn thấy khuôn Nét mặt Quý Noãn tựa nhưđùa giỡn cười cười lườm cô ta: Dứt em Tốc độ xe chạy nhanh bất thường, nhắm thẳng hướng bọn họ mà Buông ra! Gắng gượng lấy lại chút tỉnh táo, Quý Noãn vặn vặn tay không giống như cái lần trước. Cô nghịch tới lui cả nửa ngày mà hoại thuần phong mỹ tục, thân bại danh liệt này vẫn nên để cô gánh tệ, đang cười nói với Mặc Cảnh Thâm.Quý Noãn mặc áo sơ mi của Mặc Cảnh Thâm, bên dưới áo sơ mi

Tài liệu tham khảo